Maldini trở lại Milan: Tiếng vọng hoàng kim

Chín năm sau ngày rời Milan, Paolo Maldini trở lại, mang theo niềm hy vọng về một cuộc hồi sinh.

Đã có lúc, người ta ngỡ cánh cửa ở Milan đã đóng hẳn với Maldini. “Họ đâu muốn tôi trở lại”, anh nói trên La tờ Gazzetta dello Sport năm 2012, hai năm rưỡi sau khi giải nghệ. 902 trận đấu cho Milan, 24 năm chơi bóng chuyên nghiệp duy nhất trong một màu áo, trong đó có 12 năm mang băng đội trưởng, giành 26 danh hiệu lớn bé, trong đó có 7 Scudetto và 5 Champions League, Paolo Maldini là một huyền thoại bất tử.

Vậy mà huyền thoại ấy gõ cửa, nhưng chẳng ai chịu mở.

Mối quan hệ của Maldini và Milan sau khi anh giải nghệ cực kỳ phức tạp. Khi anh mở lòng, chẳng ai chào đón. Khi họ chào mời, anh bảo đấy chỉ là những lời đãi bôi. CĐV ngóng tin anh trở lại, nhưng anh vác vợt đi đánh tennis, sang Mỹ mua đội bóng, quản lý một thương hiệu… áo lót. Một cuộc sống sôi động, chỉ là không có bóng hình Milan trong đó.

Maldini từng có thời gian chuyển sang thi đấu quần vợt chuyên nghiệp ở tuổi 49, nhưng không thành công.

Đã có lúc, người ta ngỡ như Maldini sẽ làm việc cho một CLB nào đó ở châu Âu. Sáu năm trước, anh tươi cười cạnh Leonardo trên sân Parc des Princes, cổ vũ ông thầy cũ Carlo Ancelotti cầm quân trận Ligue 1 đầu tiên cho PSG. Sau trận đấu, anh được mời vào phòng thay quần áo để chào các cầu thủ. Tối hôm ấy, anh dùng bữa với Chủ tịch PSG Nasser al-Khelaifi. Trên tờ L’Equipe, anh nói: “Tôi cảm thấy như ở nhà vậy”.

Chỉ có điều, anh… không ở trong căn nhà ấy. Anh đơn giản là từ chối thịnh tình của PSG.

Đấy không phải lần đầu Maldini từ chối một đề nghị làm việc. Năm 2009, Ancelotti rủ Maldini tham gia vào Ban huấn luyện cùng ông tại Chelsea, và anh cũng đã từ khước. The New York Cosmos gọi, anh cũng nhã nhặn nói không. Rốt cục anh đã làm đúng cái điều mà anh nói khi treo chiếc áo số 3 lên: anh nghỉ hưu, không dính líu gì đến bóng đá nữa.

Tất nhiên không phải là một sự đoạn tuyệt hoàn toàn. Anh vẫn dẫn hai đứa nhóc đến sân tập, những mong bọn chúng sẽ nối nghiệp bố và ông nội: khoác áo Milan. Đứa lớn, Christian, khó chu toàn ước mơ của bố. Ở tuổi 22, con cả của Maldini đang chơi bóng ở tận giải hạng Tư. Nhưng đứa con thứ, Daniel, vẫn đều đặn thi đấu cho đội U17 Milan, chỉ có điều nó đá… tiền đạo.

Maldini giữ cho bản thân luôn bận rộn, bao gồm việc tập môn quyền Anh với Ibrahim Ba và Angelo Carbone và chơi môn bóng đá 7 người mỗi thứ Bảy hàng tuần. Cả đời đá hậu vệ, bây giờ Paolo thử làm tiền đạo, và người ta bảo anh tấn công cũng rất ngọt.

Maldini là một trong những trung vệ hay nhất trong lịch sử bóng đá thế giới. Nhưng anh được nhớ đến không chỉ bởi tài năng, mà còn vì lối sống, cùng vẻ ngoài hào hoa và khí chất.

Nhưng tifosi không chờ đợi những tin tức như thế. Họ ngóng chờ ngày anh trở lại Milan, trên một vai trò thực sự có tác động đến đời sống của CLB: cầm quân hoặc quản lý, thay gì chỉ giữ vai trò đại sứ hình ảnh. Những đứa con ngày nào của Milan đều đã trở về, trong nỗ lực giúp Milan tìm lại thời hoàng kim. Pippo Inzaghi, Clarence Seedorf, Christian Brocchi hay mới nhất là Gennaro Gattuso. Chỉ có Maldini là vẫn bặt vô âm tín.

Trên thực tế, Maldini luôn chờ một cuộc gọi không bao giờ đến. Người gọi thì không chân thành, kẻ chân thành lại không gọi. Có lần anh nói thẳng: “Berlusconi có nói về điều này, Barbara cũng nhắc đến tên tôi. Nhưng không có một đề nghị nào cả. Leonardo là người đầu tiên muốn mời tôi trở lại, Allegri và vài đồng đội cũ cũng hỏi. Nhưng họ đều phải chứng kiến cảnh cửa CLB đóng im ỉm trước mắt tôi”.

Paolo Maldini

Tại sao một biểu tượng vĩ đại như Maldini lại bị sự lạnh nhạt ngay chính ngôi nhà của chính mình? Có nhiều lý do và không ít những thuyết âm mưu. Một kiến giải hay được đưa ra bàn tán nhất: những người ở Milan sợ Maldini và những gì anh đại diện sẽ là mối nguy hại cho quyền lực của họ. Cụ thể ở đây là cựu Phó Chủ tịch Adriano Galliani. Mối quan hệ của cả hai đã trở nên căng thẳng và chuyển dần thành bất khả vãn hồi từ ngày 24/5/2009.

Đấy là ngày Maldini đá trận chót trong màu áo Milan. Milan thua 2-3 trong một buổi chiều nóng như đổ lửa. Nhưng thứ bốc hỏa sau đó không phải kết quả thắng thua mà là phản ứng kinh khủng của một nhóm CĐV nhỏ nhưng rất hung hãn, mà chúng ta vẫn gọi là ultra. Và điều đó đã phá hỏng ngày chia tay lẽ ra phải rất thiêng liêng của Maldini.

“Cám ơn đội trưởng. Anh là một thủ quân bất tử trên sân, nhưng ngoài sân thì vong ân với những người đã giúp anh giàu có”, một băng-rôn cỡ lớn trên trên khán đài curva sud. Một băng rôn khác viết: “Trong 25 năm vinh quang của mình, anh nên biết ơn những kẻ mà anh gọi là lính đánh thuê”. Như chưa đủ, một chiếc áo Milan khổng lồ được kéo căng ra, với số 6 trên đó, kèm theo thông điệp: “Chỉ có duy nhất một thủ quân, [Franco] Baresi.”

Phải, trước đó Maldini có gọi nhóm ultra của Milan là “lính đánh thuê”. Những kẻ ấy, ngay trong nỗi đau dày xé của bi kịch Istanbul 2005 (Milan thua luân lưu, dù dẫn 3-0 trong hiệp 1, ở chung kết Champions League với Liverpool), đã chờ đội bóng ở sân bay để chỉ trích các cầu thủ. Maldini bênh các đồng đội, và đứng ra chỉ trích họ.

Cả một đời gắn bó với Milan, Maldini cuối cùng cũng trở về với mái nhà xưa – nơi bố anh từng thi đấu và hai đứa con cũng đang gắn bó.

Trong sự nghiệp của mình, Maldini luôn chọn đứng về phía đội bóng, tức đồng đội của anh, HLV của anh và lãnh đạo của anh. Nếu các ultra chửi HLV, anh sẽ chửi họ, ultra chỉ trích Silvio Berlusconi, anh sẽ chửi họ. Cái buổi chiều đổ lửa tháng 5 kia, anh chạy một vòng sân để từ biệt, nước mắt ngập tràn, vừa buồn vừa tủi. Trong phòng họp báo, anh chốt hạ thêm một câu phân định ranh giới: “Tôi tự hào vì mình không giống như họ”.

Sau hôm ấy, Maldini và Milan đã xa nhau mà không cách gì hàn gắn. Đã có lúc, người ta thấy anh viết trên Facebook: “Một giấc mơ đã tan tành”.

Giấc mơ ấy là gì, nếu không phải là trở lại Milan? Nhưng bây giờ, sau một cuộc đổi chủ nữa, Maldini đã trở lại. Một chức danh mới toanh mang tên Giám đốc phát triển và chiến lược được dành cho anh. Người mời anh trở lại chính là Leonardo. Anh đã nói không với bạn mình khi còn ở PSG, nhưng với Milan thì không.

Và nếu một người đã dũng cảm từ chối biết bao lời mời như thế đã đồng ý nhận lời, người ta biết anh không nhận lời chỉ vì… thiếu việc. Nếu Maldini cần phải nói điều gì, anh sẽ nói. Liệu anh có phải là một nhà quản lý giỏi? Chỉ có thời gian mới trả lời. Nhưng ai cũng biết Maldini có ý nghĩa thế nào với Milan. Và Milan có ý nghĩa thế nào với Maldini.

Vì cha anh – Cesare Maldini – đã dốc sức cho đội bóng này 12 năm của đời cầu thủ, chưa kể hai nhiệm kỳ cầm quân. Và vì các con của anh, Christian và Daniel, đều đang tập luyện tại Milan và mong ngày được lên đội một. Và vì anh đã trải qua 24 năm trọn vẹn của đời cầu thủ ở đó.

=> Xem thêm: Tin Thể Thao 24/7


  Thông tin thêm  

Nhà cái V9bet tặng ngay 100.000 VND chơi đánh bài trực tuyến ăn tiền, xổ số, slot, đánh bài free khi bạn đăng ký tài khoản thành công. Thắng chắc cú 100% được phép rút tiền mặt về các tài khoản ngân hàng của bạn.

Link đăng ký V9bet nhận 100.000 VND free

   –     – 

About Author


v9bet