Frank Lampard: Người tận hiến của Chelsea

Khi tuyên bố giải nghệ, cựu tiền vệ người Anh đã khép lại một sự nghiệp đầy vinh quang trên hành trình đi tìm sự thừa nhận cho chính mình.

frank-lampard-nguoi-tan-hien-cua-chelsea

Lampard đã trải qua một sự nghiệp đáng tự hào, và đối với nhiều người anh chính là cầu thủ hay nhất lịch sử Chelsea.

Trong một kỷ nguyên tôn sùng những con số, người ta không thể bỏ qua những thống kê ấn tượng của Lampard, với 300 bàn được ghi trong 1.010 trận đấu chuyên nghiệp trải dài qua 21 năm. Riêng ở Chelsea, di sản của Frank Lampard gồm 649 trận, 211 bàn (nhiều nhất lịch sử CLB), 150 pha kiến tạo và 13 danh hiệu.

Đấy là những con số ít ai ngờ đến với một người từng bị dèm pha về hình thể và chỉ ngoi lên được đội một West Ham nhờ quan hệ đặc biệt với ban huấn luyện gồm bố đẻ Frank Lampard Sr, trợ lý kiêm anh em cột chèo với HLV trưởng là Harry Redknapp.

Trên Youtube, bạn dễ dàng tìm thấy một đoạn video mà trong đó Redknapp ngồi kế Frank Lampard lúc ấy còn rất trẻ. Họ xuất hiện trong một buổi họp mặt với các CĐV. Và Redknapp đã phải trả lời những chất vấn vì sao ông lại dùng Lampard mà không phải là Scott Canham – một người mà hầu như bây giờ chẳng ai biết đến.

Ngay từ khi còn trẻ, Lampard đã phải tập luyện và thi đấu trong thành kiến như thế. Bố anh, Frank Sr, là hậu vệ huyền thoại của West Ham, một tuyển thủ Anh. Lampard lớn lên trong sự giáo huấn rất hà khắc của bố, và bài học lớn nhất mà anh được truyền dạy chính là sự nỗ lực. “Khi con bị la ó, chỉ trích, hãy tiếp tục chạy, tiếp tục thi đấu, tiếp tục tiến bộ”, Lampard nhớ lại trong cuốn tự truyện.

Cuốn tự truyện ấy có tên là “Totally Frank”. Chữ “Totally” nên được dịch là “Tận hiến”, bởi vì từ sân tập cho đến sân cỏ Lampard luôn nỗ lực hết mình để vượt lên trên những lời dèm pha, để hay hơn chính mình của ngày hôm qua.

Top 5 bàn thắng đẹp của Frank Lampard

Lampard quả thực là mẫu cầu thủ lấy cần cù bù khả năng, một đức tính từng mang lại cho anh biệt danh “người không phổi” với kỷ lục thi đấu liên tục không ngừng nghỉ. Ngay khi còn trẻ, anh cũng chưa từng là mẫu cầu thủ nhanh nhẹn, kỹ thuật. Xem lại những khoảnh khắc đáng nhớ nhất sự nghiệp của Lampard, chúng ta sẽ không tìm thấy nhiều pha qua người hoặc xử lý ngẫu hứng. Lampard có thể xoạc bóng, nhưng anh không phải là Claude Makelele. Lampard có thể tung ra những đường chuyền dài có độ chuẩn xác cao, nhưng anh không phải là Paul Scholes. Anh có thể làm ông chủ tuyến giữa, nhưng không phải là Steven Gerrard.

Không phải là mẫu “nhất nghệ tinh”, nhưng Lampard vẫn “nhất thân vinh” nhờ vào nỗ lực miệt mài để hoàn thiện tối đa ở mọi kỹ năng. Joey Barton, gã trai hư của bóng đá Anh, từng có một cuộc tranh luận nảy lửa với Lampard hồi 2006. Nhưng dù không ưa gì nhau, sau này Barton vẫn thừa nhận là anh thán phục sự tận tụy với nghề của Lampard, điều mà anh không làm được. Lampard không có điểm mạnh nào đặc biệt, nhưng nhờ sự rèn dũa mà dẫn trở thành một người không có điểm yếu.

Sự xuất hiện của Jose Mourinho hồi 2004 góp phần giúp Lampard khai phá hết những tiềm năng của bản thân. Khi Lampard hãy còn quấn khăn tắm thì Mourinho bước đến và nói: “Cậu sẽ là cầu thủ hay nhất thế giới, nhưng trước hết phải giành thêm những danh hiệu đã”. Đấy là thứ niềm tin mà Lampard chưa từng có trong đời. “Một HLV vừa giành Champions League nói với tôi như thế, và tôi đã trở thành một cầu thủ hoàn toàn khác kể từ hôm ấy”, Lampard nhớ lại.

Từ ngày ấy, Lampard ghi bàn nhiều hơn và kiến tạo nhiều hơn. Và anh cũng trở thành một con người khác. Trong khi John Terry là thủ quân, Lampard vẫn có tầm ảnh hưởng không thể chối cãi trên sân. Năm 2008, dù đang đau đớn vì cái chết của mẹ ruột, Lampard vẫn dẫn dắt Chelsea vượt qua Liverpool ở bán kết Champions League. Năm ấy, Chelsea thua đau Man Utd sau loạt sút luân lưu ở Moscow (Nga). Sau trận đấu Lampard đã đến đỡ Terry đứng dậy và làm điểm tựa cho người thủ quân, theo cái kiểu: “Chúng ta sẽ trở lại, và vô địch trong một ngày khác”.

frank-lampard-nguoi-tan-hien-cua-chelsea-1

Sự xuất hiện của Jose Mourinho đã giúp Lampard trưởng thành hơn rất nhiều.

Bốn năm sau đó, Lampard và Chelsea quả nhiên trở lại trong một trận chung kết. Nhưng lần này, Terry không có mặt ở đó vì án treo giò. Lampard thay thế Terry làm thủ quân, cùng Chelsea vượt qua Bayern Munich trong trận chung kết, trên chấm luân lưu. Hành trình chinh phục Champions League năm ấy của Chelsea là một cuộc trường chinh đúng nghĩa, với rất nhiều gian nan, rất nhiều hiệp phụ, rất nhiều những loạt đấu súng. Và bên cạnh sự dữ tợn của một Didier Drogba ở tuyến đầu, không ai có thể bỏ qua sự can trường của Lampard, khi ấy 33 tuổi với đầy đủ sự chín chắn của một người đã không việc gì phải chứng tỏ với ai nữa.

Bán kết năm ấy, Chelsea vượt qua một Barcelona với sức mạnh khủng khiếp. Lượt về, Barca dẫn trước 2-0, Terry thì bị đuổi, Chelsea ngỡ như sụp đổ. Nhưng một bàn gỡ chớp nhoáng của Ramires đã lấy thế trận về lại cho Chelsea. Người tung ra đường chuyền dọn cỗ cho Ramires trong lúc sinh tử lâm đầu ấy chính là Lampard!

Khi Lampard phải rời khỏi Chelsea vì ban lãnh đạo cho anh là “hết hạn sử dụng”, nhiều CĐV Chelsea cũng có đánh giá tương tự về anh. Nhưng rồi khi Lampard trở lại, khoác một màu áo xanh nhạt hơn của Man City, ghi bàn vào lưới chính Chelsea rồi không ăn mừng, họ chợt nhận ra mình đã mất đi những gì. Bức ảnh Lampard mặt không bộc lộ chút cảm xúc gì, bên cạnh một David Silva đang cực kỳ phấn khích, đẹp như một bức chân dung thời Phục hưng.

frank-lampard-nguoi-tan-hien-cua-chelsea-2

Lampard cố gắng tỏ ra điềm đạm sau khi ghi bàn vào lưới Chelsea.

Nhiều tờ báo Anh đã giật tiêu đề theo kiểu “Lampard chứng tỏ cho Chelsea thấy họ đã sai lầm”. Sự nghiệp của Lampard luôn bị người ta gán cho cái sứ mệnh “chứng tỏ” ấy. Khi còn trẻ thì phải thoát khỏi cái mác “con ông cháu cha”, khi rời West Ham sang Chelsea thì phải chứng tỏ mình xứng đáng với cái giá 13 triệu đôla. Khi đá trên đội tuyển thì phải chứng tỏ mình xứng đáng đứng chung hàng ngũ với những Steven Gerrard, David Beckham…

Nhưng hành trình đi tìm sự thừa nhận của Lampard có lẽ đã dừng lại vào cái năm 2005, khi anh về sau Ronaldinho trong cuộc bầu chọn cầu thủ hay nhất năm của FIFA. Khi đó anh đã nói: “Cuối cùng thì sau 10 năm, tôi cũng đã có thể xua tan đi những hoài nghi, chỉ trích nhờ nỗ lực hết mình trong tập luyện và thi đấu”. Từ đó trở đi, Lampard không phải chứng tỏ với ai nữa, anh cũng không cần phải vượt qua cái bóng của ông bố, sự cạnh tranh với Gerrard, sự thừa nhận ở Chelsea. Anh chỉ vượt lên chính mình, để hay hơn ngày hôm qua. Và hành trình ấy luôn gói gọn trong hai chữ “Tận hiến” mà anh đã chọn làm tên cho quyển tự truyện, không cần ai phải tạc tượng mình.

Những con số biết nói

Lampard kết thúc sự nghiệp với 177 bàn tại Premier League, kỷ lục ghi bàn của một tiền vệ. Trong danh sách những chân sút tốt nhất lịch sử giải đấu này, cũng chỉ có Alan Shearer, Wayne Rooney và Andy Cole là xếp trên anh. Tiền vệ ghi bàn nhiều thứ nhì lịch sử Premier League – Steven Gerrard – đứng tận thứ 16.

Nếu trừ đi số bàn được ghi từ phạt đền (43) và sút phạt (5), Lampard vẫn xếp thứ 12, ở giữa Robin van Persie và Jimmy Floyd Hasselbaink. Người ta khen ngợi tài sút xa của Scholes và Gerrard, nhưng không ai ghi nhiều bàn từ ngoài vòng cấm hơn Lampard (41).

Khi không ghi bàn thì Lampard… kiến tạo. Trong danh sách những chân chuyền tốt nhất lịch sử Premier League, Lampard chỉ kém mỗi Ryan Giggs!

Hoài Thương

=> Xem thêm: Tin Thể Thao 24/7


  Thông tin thêm  

Nhà cái V9bet tặng ngay 100.000 VND chơi đánh bài trực tuyến ăn tiền, xổ số, slot, đánh bài free khi bạn đăng ký tài khoản thành công. Thắng chắc cú 100% được phép rút tiền mặt về các tài khoản ngân hàng của bạn.

Link đăng ký V9bet nhận 100.000 VND free

   –     – 

About Author


v9bet